Ham cháu trai, ba mẹ chồng tôi đón người tình của con trai về nuôi

Vợ chồng tôi lấy nhau được 3 năm và có một bé gái 5 tháng tuổi. Gia đình chồng chỉ có mình anh là con trai. Cưới nhau xong, ba mẹ chồng xây nhà riêng cho chúng tôi ở ngay bên cạnh, còn cho vốn để mở cửa hàng bán đồ điện nước nên kinh tế ổn định.

Tôi mang thai vất vả mới sinh được con gái. Ảnh minh họa

Tuy nhiên về đường con cái, vợ chồng tôi khá trắc trở. Tôi có thai mấy lần đều hư do cơ địa khó giữ thai. Đến lần này, bác sĩ khuyên nên nằm yên một chỗ để nghỉ ngơi mới có cơ hội thành công.

Bởi thế, khi biết có tin vui, tôi nghỉ hoàn toàn việc ở cửa hàng để dưỡng thai. Thấy một mình chồng buôn bán vất vả, tôi đã tìm thuê người bán hàng phụ. Mới đăng tin lên Facebook hôm trước, hôm sau đã có khá nhiều người muốn thử việc. Trong đó có Ngân, ngày trước ở chung xóm trọ sinh viên với tôi.

Ngân kém tôi 3 tuổi, ra trường mà chưa xin được việc làm. Đã lâu không liên lạc nhưng thấy Ngân nhắn tin là tôi nhận ra ngay. Tôi nhớ Ngân là cô gái hiền lành, giản dị, thật thà nên có thể tin tưởng được. Dù sao người từng quen biết cũng yên tâm hơn là thuê người lạ. Bởi thế tôi không đắn đo khi chọn Ngân, coi như tạo cơ hội việc làm cho người bạn cũ.

Vì nhà xa nên tôi để Ngân ở lại cửa hàng luôn cho đỡ tốn tiền thuê trọ. Nhưng tôi không ngờ mình đã “nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà”. Trong thời gian tôi mang thai và sinh con, chồng tôi đã có tình cảm qua lại với Ngân. Hai người nhiều lần ngủ với nhau ở cửa hàng cho đến ngày bị tôi bắt gặp. Chồng tôi giải thích do Ngân dụ dỗ và phần nữa anh đang ức chế vì kiêng cữ cho vợ nên mới sa vào mối quan hệ tội lỗi này.

Anh biết lỗi, xin tôi tha thứ và hứa sẽ không tái phạm. Vì con còn nhỏ nên tôi cũng muốn bỏ qua để giữ gia đình. Thêm nữa, chồng tôi vốn là người tốt, có trách nhiệm và yêu thương vợ con. Lẽ ra mọi chuyện đã được giải quyết êm đẹp sau khi tôi cho Ngân nghỉ việc.

Nhưng sau đó vài tuần, Ngân tìm đến nhà ba mẹ chồng tôi thông báo mình đang mang thai 14 tuần và siêu âm là con trai. Tôi ngã ngửa trước nước cờ cao tay của Ngân. Bởi trước khi cho nghỉ việc, tôi đã “đền bù” thêm ba tháng lương để cô ta tìm việc mới với lời hứa sẽ chấm dứt quan hệ với chồng tôi.

Ba mẹ chồng tôi nghe nói có cháu trai thì mừng khôn xiết. Vì khi tôi sinh được con gái, bác sĩ tiên lượng sẽ khó mang thai trở lại. 

Trong khi chúng tôi đang rối bời chưa biết giải quyết ra sao thì ba mẹ chồng đã dẫn Ngân về nhà để nuôi cho tới khi sinh con. Khổ nỗi, nhà tôi ở ngay bên cạnh nhà ông bà nên rất bất tiện.

Hàng ngày ra vào chạm mặt Ngân, tôi thấy khó chịu vô cùng. Còn Ngân lúc nào cũng tỏ ra đáng thương, suốt ngày khóc lóc bảo trót dại nên giờ không muốn sống khiến ba mẹ chồng tôi thương tình, hết sức dỗ dành.

Ông bà cưng chiều Ngân như trứng mỏng với hy vọng cháu trai sinh ra khỏe mạnh. Ba chồng tôi còn định về quê nói chuyện với gia đình Ngân để xin lỗi và muốn nuôi cháu để Ngân làm lại cuộc đời. Trước mắt, mỗi tháng vợ chồng tôi phải chu cấp cho Ngân 3 triệu, tiền ăn uống đi lại ba mẹ chồng tôi lo.

Ngân ôm bụng bầu, cứ nhởn nhơ vui vẻ, ăn ở tự nhiên như con dâu trong nhà vì ba mẹ chồng tôi hết sức cưng chiều. Ảnh minh họa

Từ ngày ba mẹ chồng đón Ngân về, chồng tôi tránh mặt, ngủ luôn ở cửa hàng chứ không về nhà. Nhìn mẹ chồng chăm cho Ngân từng chút một từ nấu cháo bồi dưỡng, ép uống sữa bầu đến mua sắm quần áo, tôi ứa nước mắt. Bởi khi tôi mang bầu không được chăm sóc như thế.

Còn Ngân cứ nhởn nhơ vui vẻ, ăn ở tự nhiên như kiểu mình là dâu con trong nhà. Biết tôi khó chịu, mẹ chồng to nhỏ: “Giờ con sinh nở khó khăn thì phải ráng nhịn, đợi nó sinh xong rồi ba mẹ tính tiếp. Mẹ chỉ cần cháu thôi nên sẽ không để con phải thiệt thòi đâu”.

Tôi cũng chẳng biết phải làm sao trong hoàn cảnh như thế. Không hiểu ba mẹ chồng tôi sẽ tính tiếp kiểu gì nếu cô ta cứ ăn dầm ở dề như thế. Khổ nhất là điều tiếng thiên hạ, mỗi lần ra đường mọi người lại xì xào chuyện tôi chịu cảnh chồng chung. Trong khi đó, chồng tôi không hề đả động đến Ngân, vẫn chăm lo cho vợ con đủ đầy, chỉ có ba mẹ chồng tôi sốt sắng chuyện có cháu trai nên chiều chuộng con dâu “hờ”.

                                                                                                Dương Ngà

Tags: