Kính gửi chị Hạnh Dung,
Em 28 tuổi, làm dâu được sáu năm, có một con trai và một con gái nhỏ. Em lấy chồng xong về nhà chồng làm nội trợ, đầu tắt mặt tối, không được bay nhảy như bạn bè. Nói thật, nhiều khi em cũng tủi thân, vì ba mẹ và các anh chị bên chồng coi như em không có nghề nghiệp, ở nhà ăn bám, chẳng có tiếng nói gì trong gia đình. Em nghĩ, đợi con lớn, em sẽ tìm việc làm, ra ngoài cho tinh thần thoải mái. Còn lúc này, khi đang phải phụ thuộc, em phải ráng nín nhịn.
Ảnh minh họa |
Má và các anh chị em bên nhà chồng thường hay điện thoại cho nhau. Mấy lần em nghe, toàn nói xấu em. Em cố lơ đi mà sống. Nhưng mới rồi, em ra tiệm gội đầu gần nhà, có chị thợ quen, cũng là chỗ em tính mai mốt con em lớn em xin vô làm, nghe chị đó kể lại những điều nhà chồng đơm đặt về em, em thấy choáng váng, tức giận. Em phải nói lại, giải thích với người ta. Mấy bữa sau, chị chồng em qua nhà chơi, nói bóng gió nhà này có người ưa “đưa chuyện”. Em mới nói sơ sơ vài câu, bà chị chồng đã nhảy lên: rảnh rỗi đi gội đầu làm móng, kiếm chuyện nói xấu người khác. Em nghẹn luôn chị, không biết nói sao cho lại…
Thanh Tần (TP.HCM)
Em Thanh Tần thân mến,
Nói xấu người khác trước sau gì người ta cũng biết. Lời mình nói, trước sau gì cũng quay lại chỗ mình thôi. Đây là thói quen rất xấu, mà đáng buồn là đa phần phụ nữ đều mắc phải. Ai cũng ít nhất một vài lần nói chuyện sau lưng người khác, không thiện ý. Tất nhiên, “buôn dưa lê” cũng có sức hấp dẫn ghê gớm lắm. Nó cho người ta cái quyền được mô tả sự việc theo ý mình, quyền được phân tích, bình luận, phán xét mà không bị phản kháng… Những người trong cuộc “buôn dưa” thực ra cũng biết thông tin đó chưa chắc đã đúng, không đáng tin cậy, nên họ… đi kể lại cho khổ chủ, để kiểm tra. Chuyện cứ thế lan đi, người lời thì ít, người lỗ thì nhiều.
Em không cần phải “nói cho lại” bà chị chồng đâu. Em cứ thực hiện đúng như em nói - “coi như bị điếc, không nghe không biết, làm lơ đi để sống cho nhẹ lòng” là được rồi. Mình sống thế nào, là người thế nào, chắc xung quanh người ta đều có óc nhận xét, không ai chỉ đi tin vào lời thêu dệt đâu. Người ta có nói gì sai quá thì em nhẹ nhàng chỉnh lại thông tin cho chính xác là được. Mình có hùng hổ lớn tiếng cũng không làm cho chuyện trở nên đúng hơn hay ngăn chặn người ta không nói tiếp, bởi bản chất những chuyện ngồi lê đôi mách là vậy.
Tốt nhất, mình biết loại chuyện này là xấu, làm tổn thương người khác thì mình nên tránh. Hãy tập trung vào mục tiêu đúng đắn của em: nuôi con, tìm kiếm cơ hội học nghề, làm việc, tự lập, tự chủ cuộc sống của mình. Chuyện của mình mới quan trọng. Những chuyện ở tiệm gội đầu, em hãy để yên chúng ngoài đó, đừng mang theo chi cho nặng đầu, em nhé.