Sáng nay, tôi dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng cho người yêu. Tôi làm cho anh khoai tây nghiền, cá hồi nướng với bông cải xanh, thêm ly nước chanh mật ong, sắp ngay ngắn trên bàn ăn rồi dắt xe đi làm. Như mọi ngày, tầm 9g anh sẽ dậy, tự hâm nóng thức ăn, dùng bữa, rồi đi dạy. Tối về, tôi lại chuẩn bị cơm tối và chúng tôi ngồi ăn cùng nhau.
Những ngày ở cạnh nhau, tôi chăm sóc anh tốt nhất có thể trong khả năng và thời gian hạn hẹp của mình. Thỉnh thoảng nhìn anh ăn ngon lành, tôi hỏi: “Ngon không?”, anh sẽ cười và bảo: “Ngon lắm, anh thật may mắn khi gặp em”.
Tôi chưa từng nấu cho người cũ những bữa ăn ngon thế này. Ảnh minh họa |
Có những khi tất bật nấu nướng hay ngồi xếp ngay ngắn những chiếc áo sơ-mi của anh, tôi không khỏi tự hỏi sao người đàn ông này sướng vậy và tự buồn cười với câu hỏi của mình. Tự hỏi vậy vì cách tôi yêu anh bây giờ rất khác với cách tôi yêu người cũ ngày xưa.
Người cũ của tôi ngày xưa ở cạnh tôi tám năm, mà đôi khi nhìn lại, tôi không hiểu sức lực ở đâu mà anh có thể chịu đựng tôi lâu như vậy. Tôi ngày xưa rất vụng về, không biết làm việc nhà, không biết nấu ăn, tự chăm sóc mình chưa xong, nói gì chăm sóc người khác.
Tôi ngày xưa rất ích kỷ và ghen tuông vô lối, kiểm soát người yêu từng li từng tí, kiểm tra cả điện thoại, máy tính và xem đó là “quyền” hiển nhiên của mình. Tôi ngày xưa ăn nói cực kỳ khó nghe, xem thường người yêu và không ít lần làm anh tổn thương.
Tôi ngày xưa ích kỷ và ghen tuông vô lối, thường kiểm tra máy tính của người yêu. Ảnh minh họa |
Hẳn là tôi cũng phải có ưu điểm nào đó nên mới được người ta yêu (tôi đoán thế) nhưng nhìn lại cách mình yêu người cũ trong từng ấy năm, tôi không khỏi rùng mình.
Có bao giờ bạn nghĩ mình nợ người cũ một lời cảm ơn chưa?
Bởi vì họ đã đến và "dũng cảm" yêu bạn khi bạn còn quá trẻ và nông nổi. Họ chấp nhận những hành xử trẻ con và ích kỷ của bạn với mong mỏi rằng một ngày nào đó, bạn sẽ trưởng thành.
Họ chịu đựng sự trái tính trái nết của một cô gái đôi mươi và xem đó là thử thách để “rèn luyện” tính kiên nhẫn. Họ tự bao biện rằng đó chỉ là chuyện vặt của phụ nữ thôi, còn tình yêu thì cần phải lớn lao hơn như thế nhiều.
Người cũ thật "dũng cảm" vì đã đến và yêu bạn khi bạn còn quá trẻ và nông nổi. Ảnh minh họa |
Bởi vì họ đã đến và dám yêu bạn khi bạn chưa sẵn sàng để chăm sóc và yêu thương một ai khác ngoài chính bản thân bạn. Họ chấp nhận cơm hàng, cháo chợ, ngồi gấp đồ hoặc ủi váy cho bạn chỉ để bạn có thêm thời gian đọc sách, dũa móng tay.
Họ chiều theo mọi sự sắp đặt của bạn, ngay cả khi họ không thích, để cho bạn thoải mái và không hứng lên mà đòi chia tay. Họ tặc lưỡi rằng ừ thì tất cả những chuyện này có đáng gì đâu, quan trọng là được ở bên nhau thôi mà.
Bởi vì họ đã đến và yêu bạn một cách liều lĩnh, khi chính bạn, và đôi khi cả họ, chưa thật sự hiểu yêu một người là như thế nào. Họ, cũng như bạn, còn quá trẻ để hiểu rằng yêu không có nghĩa là chiều chuộng, chịu đựng mà là cùng nhau đi qua những khác biệt, thử thách và cùng nhau trưởng thành.
Và họ không thể ngờ rằng cách duy nhất để chúng ta lớn lên chính là đi qua những đổ vỡ và tổn thương, nên đến khi cả hai trưởng thành và hiểu thế nào là tình yêu thì tiếc thay, chúng ta đã xa nhau mất rồi.
Cách duy nhất để chúng ta trưởng thành là đi qua những đổ vỡ và tổn thương. Ảnh minh họa |
Vậy nên, nếu phải nói một lời với người cũ, tôi sẽ bảo rằng: “Em đã yêu anh bằng cả thanh xuân của mình. Và em cũng đã yêu anh bằng tất cả những vụng về, trẻ con, bồng bột và ích kỷ nhất mà em có. Em đã từng rất tệ".
"Cảm ơn anh vì đã luôn bao dung, chịu đựng và yêu thương em trong suốt thời gian mà chúng ta ở bên nhau. Cảm ơn anh vì đã cùng em đi qua những đổ vỡ của hai chúng ta, để em có thể trưởng thành như hôm nay”.
Hãy luôn cố gắng, cố gắng hết sức để yêu người mới một cách bao dung, thông cảm và thấu hiểu. Ảnh minh họa |
Và trong những ngày tháng sau này, tôi luôn cố gắng, cố gắng hết sức để yêu người mới một cách bao dung, thông cảm và thấu hiểu. Duyên phận là do trời nhưng tôi tin chúng ta có thể lựa chọn yêu một người theo cách chúng ta nghĩ là tốt nhất, để không bao giờ phải hối tiếc vì mình đã không làm tốt hơn.
Ngay cả khi đã chia tay...
Cao Bảo Vy