Ngay khi đưa Thủy về ra mắt, mẹ Minh đã tỏ ý không hài lòng. Bà không biểu hiện ra mặt nhưng lúc cô về khỏi, bà mới nói chuyện với con trai. Bà chê Thủy nhà ở ngoại tỉnh, không xứng với Minh con trai một, bố mẹ là cán bộ về hưu, người Hà Nội gốc. Thế nên, ngay hôm sau, đang ở cơ quan, Thủy nhận được điện thoại của mẹ Minh gằn giọng:
- Thủy này, bác nói chân thành với cháu là cháu đừng hy vọng làm con dâu bác. Thằng Minh nó thương cháu nhưng nó thương bố mẹ gấp nhiều lần. Cháu đừng bám thằng Minh nữa.
Nghe điện thoại của mẹ Minh xong, Thủy ngồi khóc sưng hết mắt. Vốn là cô gái có học thức và lòng tự trọng, Thủy chủ động nói lời chia tay với Minh với lý do không hợp. Tuy nhiên, Minh không đồng ý, anh vẫn cố gắng níu kéo và động viên Thủy chờ một thời gian thuyết phục mẹ mình.
Về phía mẹ Minh, thấy con trai kiên quyết không từ bỏ người yêu. Bà đành xuống nước đi xem tử vi cho hai người. Không ngờ thầy tướng gật gù khen mệnh của Thủy rất tốt, rất hợp với Minh. Vốn là người mê tín, mẹ Minh đành chấp nhận cho con trai làm đám cưới với Thủy bởi bà nghĩ “Thôi thì nó ở quê, nhà nghèo nhưng cũng xinh gái, lại mệnh hợp với con mình”.
Đám cưới của Thủy và Minh diễn ra nhanh chóng trong sự chúc phúc của gia đình hai bên. Biết mẹ chồng từ đầu không ưa mình nên Thủy cố sống vui vẻ, hòa nhập với nhà chồng. Tuy nhiên, dù Thủy có cố gắng đến mấy mẹ chồng cô vẫn giữ khoảng cách và luôn tỏ ra không vừa lòng với con dâu.
Ảnh minh họa.
Sau đám cưới, Minh luôn sợ bố mẹ buồn nên việc gì cũng bảo Thủy nhịn. Tuy nhiên, Thủy có thể nín nhịn nhiều điều nhưng không thể chấp nhận cách bố mẹ chồng sống coi trọng đồng tiền hơn tình cảm. Ông bà xem thường gia đình Thủy nghèo hơn, lại là người nhà quê.
Mùng 2 Tết vừa rồi, Thủy xin phép bố mẹ chồng về quê ngoại thì bị ông bà mắng chửi, không muốn cho về, trong khi cháu ngoại của ông bà hầu như năm nào cũng về đây ăn Tết. Những lời nói khó chịu của bố mẹ chồng khiến Thủy bực mình, mấy lần cô định vặc lại nhưng kiềm chế được vì sợ “giông cả năm”. Tuy vậy, Thủy cảm thấy buồn tê tái vì chứng kiến vợ bị mắng chửi như thế, chồng cô chỉ biết im lặng.
Buổi tối, cơm nước xong xuôi, trước khi đi ngủ Thủy nói với chồng tại sao anh không bênh cô, để bố mẹ mặc sức mắng vợ thì Minh bảo: “Lấy chồng thì phải theo chồng. Con dâu không được cãi láo. Cô chịu được nhà này thì ở, không thì đi”.
Nghe chồng nói, Thủy điếng người, cô không nghĩ người đàn ông đã từng sống chết đòi cưới mình giờ lại nhu nhược thế này. Nếu biết trước Minh như vậy, không bao giờ Thủy bước vào cuộc hôn nhân này. Ý nghĩa thường trực của Thủy từ hôm mùng 3 Tết đến giờ là muốn ly hôn nhất là khi hai vợ chồng chưa có ràng buộc về con cái…
Vân Kim